Bé bám bà nội hơn mẹ, phải làm như thế nào?

Bé nhà tôi không bám mẹ, lúc nào con cũng bám riết lấy bà khiến tôi cảm thấy rất buồn và tủi thân.
Tôi lấy chồng sớm nên chưa có chút kinh nghiệm nào trong việc chăm sóc con cái, do đó khi cu Bon ra đời khiến tôi gặp rất nhiều khó khăn. Tôi vụng về ngay từ việc cho con bú, ru con ngủ hay thậm chí là thay tã cho con. Nhưng tôi thấy mình may mắn vì được gả vào gia đình có mẹ chồng rất tâm lý và tốt bụng. Mẹ đẻ không ở gần nên người hướng dẫn tôi làm mọi việc chỉ có thể là mẹ chồng. Bà hướng dẫn tôi cẩn thận từng chút một, nhưng thấy tay chân tôi lóng ngóng nên có khi bà làm giúp tôi hoàn toàn.
Dần dần việc tắm rửa hay ru ngủ cho cu Bon mẹ chồng tôi đều đảm nhiệm, tôi chỉ có mỗi việc là cho con bú. Do đó thời gian cu Bon ở với bà nội còn nhiều hơn là ở bên mẹ, khiến con không còn quen với hơi mẹ, dần dần con không chịu theo mẹ. Những lúc Bon quấy ngủ thì chỉ có bà nội bế ru là con im và ngủ ngay. Ngược lại, nếu tôi mà ru thì con mãi mới chịu ngủ hoặc khóc ngằn ngặt. Lúc tắm cho con cũng vậy, tôi đã không khéo thì chớ, mà con lại nhất quyết không chịu hợp tác. Nhìn mẹ chồng ngon lành tắm cho cháu mà tôi ghen tị.
Sau khi nghỉ chế độ sinh 4 tháng, tôi cũng bắt đầu đi làm trở lại dù rất thương con và mong muốn dành thời gian nhiều hơn cho con. Từ ngày tôi đi làm trở lại sau sinh, bà ở nhà trông và chăm cháu. Chỉ đến chiều tối tôi mới về cho con ăn uống rồi đi ngủ. Do đi làm không có nhiều thời gian để cho con bú trực tiếp, nên tôi đành phải dùng biện pháp bóp sữa rồi nhờ mẹ chồng ở nhà cho ăn.
Có những buổi trưa, tôi vẫn tranh thủ chạy về cho Bon bú, nhưng con cũng chả chịu bú mớm là mấy. Vậy là mẹ chồng bảo tôi không phải về nhà kẻo mệt và mất thời gian. Từ đó, hai bà cháu ở nhà cứ đánh vật với nhau và Bon đã theo bà giờ lại càng theo sát hơn.
Khi đi làm về, tôi chỉ muốn chạy vào cho Bon ăn thì con chẳng buồn theo mẹ vì mải chơi, con nhìn thấy mẹ mà bơ luôn như chẳng cần đến mẹ. Mẹ chồng có dúi Bon vào tay tôi thì cũng chỉ được một lúc là con lại đòi theo bà ngay.Thậm chí có hôm tôi cho Bon ăn cũng không được nữa, nhưng chỉ cần bà nội làm trò hoặc tự tay bón cho con ăn là thằng bé ăn ngon lành. Thành ra giờ tôi phải đảm nhiệm tất việc nội trợ trong nhà để bà có thể yên tâm chơi với cháu.
Ngày trước còn ở nhà, “thỉnh thoảng” hai mẹ con còn chơi đùa được cùng nhau, giờ thì bị cu Bon bám bà quá, bỏ mẹ ra rìa, trong mắt con lúc nào cũng chỉ có hình ảnh bà. Thực sự lúc đó tôi rất tủi thân, tôi làm mẹ mà lại không được con chú ý đến đầu tiên.
Nhận thấy tình hình có vẻ không tốt, tôi nói với chồng và mẹ chồng ý định nghỉ việc để ở nhà chăm con. Mẹ chồng nghe vậy lại tưởng tôi ngầm trách bà chăm Bon không tốt, vậy là bà giận luôn. Giờ con không chịu theo mẹ, mẹ chồng giận, chồng trách mắng khiến tôi rất mệt mỏi.
Tôi chỉ muốn có nhiều thời gian hơn bên con. Bon còn bé như vậy mà đã không bám mẹ rồi, con cũng tỏ ra chẳng cần mẹ nữa, liệu có khi nào từ bé con đã quên luôn được mẹ. Tôi không biết làm sao để cải thiện tình hình, các mẹ thông thái ơi, hãy cho tôi lời khuyên, để giúp con tình cảm hơn với mẹ hơn nhé!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *