Nằm trong phòng, nghe những lời bác sĩ nói với ba chắc hẳn con cũng nhớ. Con có biết cái cảm giác lúc ấy của mẹ không? Mẹ lo sợ vô cùng, nước mắt mẹ trào ra, mẹ phải làm sao bây giờ, mẹ chỉ biết hy vọng và cầu nguyện cho cả hai mẹ con được bình an.
Chào cậu nhóc bé nhỏ của mẹ,
Giờ này, con đang say giấc nồng, hẳn con đang mơ tới nhiều điều tuyệt vời lắm, phải không cậu con trai bé bỏng của mẹ? Và mẹ tranh thủ ngồi viết những dòng này, mẹ muốn lưu lại mọi ký ức đẹp đẽ về hai mẹ con mình.
Con đang say giấc nồng (Ảnh minh họa)
Mẹ cứ ngỡ rằng mình không thể có con, nhưng ba luôn bên cạnh, ủng hộ, động viên mẹ, tin tưởng mẹ và rồi ba mẹ đã nỗ lực rất nhiều, rất nhiều. Ba đã thật vất vả với mẹ con mình đó.
Vậy là những cố gắng của ba mẹ đã có kết quả. Ngày biết tin mình mang thai con, mẹ không biết là thật hay là mẹ đang mơ nữa. Que thử thai hiện rõ 2 vạch, mẹ mơ hồ lắm, vừa mừng vừa lo, không biết có phải là thật không. Ba con đi công tác đã 2 ngày, mẹ thì muốn báo cho ba con lắm, trong lòng mẹ cứ hy vọng rằng đó là sự thật. Thế là mẹ đã tự mình đi tới phòng khám để khẳng định hơn rồi mới báo cho ba. Mẹ vỡ òa trong hạnh phúc khi bác sĩ báo tin mừng, rằng trong bụng mẹ đang có một cái “bào thai”, vậy là mẹ sắp có một thiên thần thật đấy. Mẹ gọi ngay cho ba, ba đã khóc, mẹ biết ba rất xúc động, hồi hộp và mong chờ. Ngay sau đó, ba đã đáp chuyến bay về với mẹ con mình đó con.
Thời gian đầu mang thai con, cả ba mẹ và ông bà, cô chú hai bên đều chúc mừng. Nhưng 3 tháng đầu đó mẹ thật vất vả khi phải thích ứng với những thay đổi của cơ thể. Những cơn nghén giữa đêm ba đã phải dậy để đi tìm mua những đồ mẹ thèm, mẹ đòi ba nhất định phải mua nếu không mẹ sẽ không ngủ được, thương ba lắm!
Giờ nhớ lại khoảng thời gian đó, mẹ thầm cảm ơn ba nhiều, ba luôn ở bên mẹ, chăm sóc mẹ và chấp nhận những cái cáu gắt vô cớ của mẹ khi mẹ nghén. Sau này, mẹ con mình nhất định phải cùng nhau bù đắp cho ba và chăm sóc ba thật tốt nhé!
Ba luôn bên cạnh chăm sóc mẹ (Ảnh minh họa)
Sau thời gian đó, mẹ đã quen và ổn hơn rất nhiều. Lúc nào mẹ cũng muốn ngắm cái bụng của mình lớn lên mỗi ngày, rồi cứ tò mò tự hỏi rằng con sẽ là con trai hay là con gái nhỉ. Mẹ mỉm cười rồi gạt đi, là con trai hay con gái thì mẹ cũng thật cảm ơn vì con đã đến bên ba mẹ.
Mỗi tối trước khi ngủ, ba và mẹ đều dành thời gian trò chuyện với con, có vẻ con nghe thấy và cứ thế đạp bụng mẹ mãi thôi. Đau lắm cậu nhóc ạ. Thấy vậy ba mắng đùa, con còn nhớ chứ: “Nhóc con, không được làm mẹ đau nghe không, làm mẹ đau sau ra ngoài ba xử tội”, rồi ba mẹ cười với nhau, hồi hộp và chờ đợi. Ba ngủ rồi, còn mẹ vẫn nằm nghĩ về con và cả ba nữa, rồi mẹ mỉm cười hạnh phúc.
Mẹ thầm cảm ơn Thượng đế đã hiểu tấm lòng của mẹ mà mang con tới đây. Bác sĩ bảo mẹ thụ thai đã khó nên khi mang thai phải rất cẩn thận. Mẹ cũng đã cố gắng chăm sóc và giữ gìn đứa con của mẹ một cách cẩn thận. Ấy vậy mà, trước lịch sinh 1 tháng, con đã phải chui ra khỏi cái bụng của mẹ.
Con còn nhớ ngày ấy chứ – cái ngày mà ba, mẹ phải về tới quê làm giỗ ông. Và trở về tới nhà mình là lúc 12 giờ đêm. Về tới nhà, mẹ nằm ngay xuống giường định nghỉ ngơi chút xíu nhưng cơn đau bụng bắt đầu quằn quại, ba lại phải đưa mẹ tới bệnh viện ngay.
Nằm trong phòng, nghe những lời bác sĩ nói với ba chắc hẳn con cũng nhớ. Con có biết cái cảm giác lúc ấy của mẹ không? Mẹ lo sợ vô cùng, nước mắt mẹ trào ra, mẹ phải làm sao bây giờ, mẹ chỉ biết hy vọng và cầu nguyện cho cả hai mẹ con được bình an. Hẳn là ba cũng buồn và lo lắng lắm, nhưng ba vẫn cố gồng mình để che dấu đi nỗi lo lắng và sợ hãi. Rồi ba đến bên ôm mẹ, lau nước mắt rồi an ủi mẹ rằng mọi chuyện đều ổn, ba cũng không quên sờ vào cái bụng của mẹ và dặn dò, rằng không phải lo lắng, ba sẽ che chở cho cả hai mẹ con. Vì vậy mẹ cũng biết rằng mình phải mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ cùng con và cả ba nữa.
Rồi mẹ phải nằm viện vài ngày để bác sĩ theo dõi tình trạng sức khỏe cũng như tình hình của cả mẹ và con. Ông bà và mọi người đều ở xa cũng đang cố gắng tới với mẹ con mình nên cả ngày ba vất vả vừa công việc, vừa phải chăm sóc mẹ, vừa phải là người hùng để cho mẹ được bảo vệ và an tâm hơn.
Cuối cùng, ba và mẹ quyết định mổ để đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con khi phải sinh non. Lúc ấy, không chỉ ba mà tất cả mọi người ai cũng lo lắng, hồi hộp đứng ngồi chờ đợi. Nghĩ lại khoảnh khắc ấy, mẹ vẫn không khỏi bàng hoàng, sợ hãi, lạnh hết sống lưng. Mẹ sợ có mệnh hệ gì với con, mẹ sợ con sẽ không ở bên mẹ.
Khi tỉnh, mẹ thấy ba và bà ngoại ngồi bên. Nhưng đôi mắt mẹ dáo dác tìm con – đôi mắt tìm kiếm, chờ đợi với đầy hy vọng, mẹ hy vọng có thể nhìn thấy con của mẹ không sao. Và rồi, bà nội bế con tới bên mẹ, kế bên là ông và các cô của con. Ơn giời, vậy là ca mổ thành công, con và mẹ đều được an toàn. Hơn thế, bé con của mẹ vẫn được khỏe mạnh bình thường dù có nhẹ cân hơn chút nếu được sinh đủ ngày thôi. Mẹ cười mà nước mắt rơi – vì mẹ đang xúc động quá con à.
Con đã đến bên ba mẹ (Ảnh minh họa)
– “Ồ, ra nó là một thằng con trai – cáu kỉnh ghê cơ đấy. Cậu ấm, sau này phải ngoan và giỏi giang như ba mẹ nghe chưa” – Lời của ông cất lên và đôi môi con nhoẻn miệng cười. Rồi tất cả mọi người đều thích thú chơi với con.
Sau 1 tuần hồi sức ở bệnh viện, ba và mọi người đã đón chúng ta về nhà đó con. Mẹ cảm ơn con thật nhiều vì con đã rất mạnh mẽ cùng mẹ vượt qua những thời khắc khó khăn để mẹ con mình có thể ở cạnh nhau, cạnh ba và mang niềm vui tới tất cả mọi người.
Giờ đây, khi nhớ lại khoảng thời gian trước, nhớ lại những gì mẹ trải qua, mẹ còn chưa tin những gì mẹ từng trải qua, chưa tin những hạnh phúc mà mẹ đang đón nhận là sự thật. Mẹ tự hỏi đó có phải là mẹ đang mơ hay không…nhưng con đang nằm cạnh mẹ thì đúng là thật rồi.
Mẹ thật hạnh phúc!