1. tên ở nhà của con là Mít. chỉ đơn giản tháng đầu mang thai con, mẹ không thèm gì ngoài Mít. và thế là cái tên ấy của con ra đời.bây giờ mặc dù con chưa được sinh ra nhưng mọi người đều gọi con là Mít. Gọi mẹ là mẹ Mít. tên khai sinh sau này của con là Hải Phong- là cái tên mà mẹ cũng phải up một cái stt dài thật dài để hỏi hết cô dì chú bác trên facebook cùng góp ý về tên cho con. Đặng Hải Phong. Hải là Biển, Phong là gió- tên con là gió biển. mẹ chỉ mong con sẽ mạnh mẽ bước qua sóng gió cuộc đời. giống như việc con đang cùng mẹ vượt qua những tháng ngày khó khăn vậy.
2. khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong thời gian mang thai con có lẽ là lần siêu ầm đầu tiên siêu âm và biết có con. Mẹ nhớ lắm, nhớ lần đầu tiên cảm nhận con ở tuần thứ 6 của thai kỳ. từ tiếng tim thai “”thịch….. thịch”” phát ra từ máy siêu âm mẹ đã muốn khóc. khóc vì hạnh phúc.khóc vì hoang mang. khóc vì không biết sẽ phải sống sao những ngày tháng sắp tới……
nhanh thật con ạ.Vậy là mẹ con mình cũng đã đi cùng nhau 3/4 quãng đường rồi đấy. Con trai mẹ giờ đã có những cử động rõ ràng trong bụng mẹ.Mẹ gọi đó là những cái đạp hạnh phúc- con biết không, nhờ nó mà mẹ đã vượt qua khó khăn để có con của thời điểm này đấy.
3. Làm mẹ ở tuổi 22.không công việc, không chồng, không cả sự quan tâm của người thân. Mẹ đã phải đấu tranh rất nhiều khi quyết định bảo vệ con khỏi những lời bàn tán từ làng xóm, những lời đe dọa từ ông bà nội con và cả cái vô tình bỏ lại mẹ con mình như bỏ một món đồ cũ của cha con nữa.
Thối ạ.Thời điểm này, mẹ đã nặng nề lắm, mẹ nhớ bác con cách ngày dự sinh 2 tháng đã ở nhà nghỉ ngơi, thư giãn dưới sự chiều chuộng của ông bà ngoại con.Mẹ cũng bầu sắp sinh, nhưng mỗi ngày vẫn phải hì hục làm việc. Có ngày để chuông dậy từ 3 giờ sáng. Không làm thì không được,vì mẹ là mẹ đơn thân, buông tay trái khỏi tay phải thì không có bàn tay nào để vịn vào. Mẹ biết, mang thai và sinh ra con chỉ cần can đảm, nhưng nuôi con thì cần thêm rất nhiều thứ khác, trong đó có tiền.
Thối biết không, làm mẹ đơn thân…
Là những lúc cơ thể bầu bí mệt rũ, mẹ chỉ muốn lấy lý do nặng nề mà ăn vạ, mà nghỉ ngơi, mà nằm ườn uống ly sữa ,bật bài nhạc thối thích cho thối nghe. Nhưng chẳng ai nói cho mẹ nghe câu: “”Em nghỉ đi. Để đó anh làm!”” Trong mẹ bỗng xuất hiện thêm một người mạnh mẽ, đỡ mẹ dậy, nói với mẹ rằng mẹ đang đi trên một con dốc, nếu ngồi nghỉ quá lâu thì sẽ chẳng còn mạnh mẽ mà đứng lên.
Thối biết không, làm mẹ đơn thân…
Là những lúc tự mình đi mua sữa, mua thuốc, khám thai, không dám nhờ ai. Dù có mệt mỏi, đớn đau nhưng phải luôn tự nhắc “” Buồn gì mà buồn, khóc gì mà khóc, muốn con trai sinh ra khỏe mạnh thì phải tươi lên!”.
Làm mẹ đơn thân.Là những đêm một mình trong căn phòng tối và cô đơn ấy, mẹ nghĩ về số phận mình, đôi mắt mở to nhìn trần nhà thao thức. Trời nóng mà mẹ thấy lạnh từng đầu ngón tay, lấy cái gối bé xíu kéo lên đắp ngực rồi tự dưng nước mắt lặng lẽ chảy. Khó khăn nhiều lắm. nhưng mẹ vẫn thầm cảm ơn ông trời đã ban cho mẹ một thiên thần và cùng mẹ vượt qua những tháng ngày khó khăn này. cảm ơn con!
4. điều khiến mẹ cảm thấy hạnh phúc nhất cho đến thời điểm này có lẽ là việc cảm nhận những cái đạp ấm áp từ con. không biết là mẹ có tưởng tưởng quá hay không. tháng thứ 4 của thai kỳ con đã biết máy trong bụng mẹ. con coi da bụng mẹ như những phím đàn và con thỏa sức dùng tay dùng chân mà gõ vào đấy những bản nhạc con thích. chỉ cần mẹ gõ nhẹ từng ngón tay vào bụng.. ngay lập tức mẹ cảm nhận đôi bàn tay bé nhỏ của con đưa ra chạm vào ngón tay mẹ theo nhịp theo nhịp- nhịp đó là nhịp hạnh phúc riêng của 2 mẹ con mình con yêu nhỉ? cái đạp của con cho mẹ biết là con khỏe, cho mẹ biết khi con đói, cho mẹ biết khi con vui và còn là cái đạp an ủi khi mẹ buồn nữa. mẹ hạnh phúc vì điều ấy.
5. đến thời điểm này mẹ là mẹ đơn thân. cha con đã không còn ở bên cạnh mẹ con mình nữa. cha bỏ rơi 2 mẹ con lúc mẹ bầu 3 tháng vì những lý do mà có lẽ chỉ bản thân cha con mới biết được. nhưng mẹ vẫn nhớ. khi biết mẹ mang thai con. cha cũng hạnh phúc lắm. quãng thời gian 3 tháng không phải quá dài. nhưng mẹ cảm nhận được tình yêu của cha con. cha yêu mẹ. con là kết quả của tình yêu 5 năm. khi ấy cha áp lực từ ông bà nội con và cha còn đang vướng bận với một người phụ nữ khác nữa mà tận đến lúc chia tay mẹ mới biết đến sự tồn tại của cuộc tình chóng vánh ấy. chưa một lần nhìn hình ảnh siêu âm của con. cha vô tâm lắm. hành động duy nhất của cha khiến mẹ cảm thấy hạnh phúc cho đến bây giờ có lẽ là lần mẹ mệt ngủ thiếp đi. cha khẽ áp tai vào bụng để nghe xem con có đạp hay không. mà khi ấy con chưa biết đạp đâu. ngày trước cha ngủ hay gác mẹ lắm. từ khi có con cha phải ôm chăn vì sợ đè lên con. sau này, mẹ sẽ kể con nghe. một ngày nào đấy có lẽ cha cũng sẽ ân hận vì bỏ rơi mẹ con mình. mẹ không còn nhớ nhiều về cha con nữa. mẹ chỉ giữ lại những cái gì tốt đẹp để sau này nói lại con nghe thôi. cha về với vũ trụ rồi con ạ.!
6. mải chạy theo cuộc sống, kiếm tiền lo cho 2 mẹ con, mẹ không có thời gian để tham gia các khóa học cho bà bầu như các mẹ khác, đến cả thời gian nghỉ ngơi cũng ít. mẹ tiếc vì điều ấy. nhưng mẹ tin con trai mẹ sinh ra cũng sẽ được chăm sóc đầy đủ và cẩn thận. vì con là thiên thần của mẹ 🙂
Mẹ yêu con, yêu thối của mẹ nhiều lắm!